Editor: Ochibi 
Phiên ngoại Sơ Vân Ca (1) 
“Sơ Vân, con gái của dì Từ sinh ra rồi, chúng ta nhanh qua đó đi, con lẹ một chút.” 
“A, mẹ, giúp con thắt nơ với.” 
Mẹ Lục soi trước gương xong, sau đó đi tới. Nhìn con trai nhà mình như tiểu vương tử, kiêu ngạo không thôi. 
“Con trai mẹ đáng yêu quá cơ.” Mẹ Lục ngồi xổm xuống, giúp cậu thắt nơ. 
Cậu mặc tây trang bản nhỏ, trông phá lệ tinh thần. Khuôn mặt nhỏ hồng hào, có chút phì trẻ con, làm bà nhịn không được nhéo một cái. 
“Mẹ, con không phải con nít ba…… hai tuổi.” 
“Ha ha. Đúng rồi, Sơ Vân nhà chúng ta, đã ba tuổi.” 
Năm ấy, anh ba tuổi. Mang theo tò mò, lần đầu tiên nhìn thấy em bé quấn tã lót như ngọc được mài dũa. 
Vừa thấy, liền lầm cả một đời…… 
Bệnh viện. 
“Em ấy tên Như Ý. Sơ Vân, con thích em không?” Mẹ ôm cô bé đến trước mặt cậu. 
“Thích ạ.” 
“Để Như Ý lớn lên làm vợ con, được không?” Người lớn hai nhà trêu chọc. 
“Vợ là gì ạ?” 
“Chính là người thân yêu nhất với Sơ Vân đó! Con đồng ý không nè?” Mẹ Lục thật sự quá thích bé gái nhỏ này, đôi mắt long lanh vô cùng, xinh đẹp cực kỳ. 
“Đồng ý ạ.” Cậu ngoan ngoãn đáp. 
Anh lúc đó, cũng không hiểu được cái gọi là yêu. Anh chỉ nghĩ, nghe theo mẹ nói, muốn yêu quý em gái nhỏ. 
“Vậy được. Sơ Vân, con phải đáp ứng mẹ, cả đời phải đối tốt với em gái Như Ý nha!” Mẹ Lục cười tủm tỉm đùa với bé gái nhỏ. 
“Vâng ạ. Con muốn cả đời 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phuong-an-hoa-thuc-nghich-tap-nam-than/4392489/chuong-297.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.