Editor: Ochibi 
Đều nói con gái là người tình nhỏ của cha, ai muốn đem người tình tri kỷ như vậy chắp tay tặng người đâu? Có điều, xem tên nhóc này ngốc nghếch, ít nhất con gái theo hắn sẽ không có hại. 
Thình lình xảy ra kinh hỉ, khiến Mộ Hàm Phong có chút phản ứng không kịp. Hơn nửa ngày, mới nhìn đến Như Ý lặng lẽ chớp chớp mắt với hắn. 
“Cảm ơn ba, cảm ơn mẹ! Hai người yên tâm, con sẽ đối tốt với Như Ý! Con sẽ yêu cô ấy như sinh mệnh của mình! Tuyệt đối không để cô ấy chịu chút khổ nào! Sẽ không để cô ấy chút mệt nào! Sẽ không……” 
“Đủ rồi đủ rồi, ăn xong nhanh cút cho ta.” Ba Từ xua tay. 
Tuy rằng hy vọng hắn đối tốt với con gái, nhưng có lúc người đối với con gái còn tốt hơn mình, ông lại cảm thấy khó chịu. 
Đơn giản đừng lắc lư trước mắt, nhắm mắt làm ngơ. 
“Dạ dạ, ba ba hãy dùng bữa……” 
“Tức đến no rồi!” Ba Từ đặt chén xuống. 
Ăn cơm xong ở Từ gia, Mộ Hàm Phong chạy đến trước mặt ông nội. Đem tủ sắt kia ra, đồ vật bên trong ồ ạt đổ xuống trên bàn. 
Một rương tràn đầy tinh hạch các màu: Chỗ này ít nhất cũng vài trăm viên cấp hai. Cấp ba cũng trên trăm viên. Cấp bốn, cấp năm, cả cấp sáu cũng có. 
Số lượng rất kinh người, khiến Mộ gia gia lắp bắp kinh hãi. 
Mộ Hàm Phong trịnh trọng nói: “Ông nội. Đây là tinh hạch con đánh zombie kiếm được suốt quãng đường, vẫn luôn giữ lại. Cháu hy vọng được chia phòng tốt nhất, bên 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phuong-an-hoa-thuc-nghich-tap-nam-than/4392486/chuong-294.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.