Editor: Ochibi 
Thẩm Thường Hạo lùi về sau vài bước, chịu đựng đau đớn kịch liệt, nghiến răng nghiến lợi: “Mấy con mèo hoang mà thôi! Thật đúng là cho rằng không ai trị được các người sao?” 
“Chú! Chú bị thương rồi, chúng ta đi về trước được không?” Tiểu Lệ giữ chặt hắn ta. 
Thẩm Thường Hạo ngực phập phồng, “Hôm nay tiện nghi cho các người……” 
“Này, không nên được tiện nghi còn tỏ vẻ ủy khuất đâu? Chính chúng tôi mới là người tiện nghi cho ông chú!” Mộ Hàm Phong ngáp. 
Bộ dáng hắn chưa tỉnh ngủ, cà lơ phất phơ, làm Thẩm Thường Hạo càng thêm không ưa nhìn. 
Muốn giáo huấn vài câu, nhưng miệng vết thương thật quá đau. 
Tiểu Lệ đỡ hắn ta về, Thẩm Thường Hạo gọi một hệ trị liệu cấp bảy ra tới. 
Lúc Tiểu Lệ nhìn quá trình trị liệu của người kia, cô ta kinh ngạc. 
“Hệ trị liệu, đều như thế này sao?” 
“Đúng vậy, làm sao thế?” Thẩm Thường Hạo hỏi. 
Sau khi miệng vết thương khép lại, trên người hắn không đau nữa, nhưng trong lòng vô cùng khó chịu! 
“Chuyện đó, Từ Như Ý……” 
“Cái gì?” 
Tiểu Lệ nhìn hắn ta, “Chú, từ đó đến nay, chúng ta đều bị họ lừa! Từ Như Ý căn bản không phải hệ trị liệu!” 
“Có ý gì?” Hắn khó hiểu. 
Tiểu Lệ hoảng sợ lắc đầu, “Lục Sơ Vân từng bị zombie cắn thương, cô ta nói với mọi người, mình là hệ trị liệu, hắn sẽ không bị cảm nhiễm…… Nhưng mà, cô ta vốn không trị liệu như thế!” 
“Cái gì?” Thẩm Thường Hạo kinh hoảng thất sắc to lớn. 
Vừa rồi quyết đấu cùng Lục Sơ Vân, hắn đã biết, thực 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phuong-an-hoa-thuc-nghich-tap-nam-than/4392474/chuong-282.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.