Editor: Ochibi
Nhưng nghĩ lại cũng đúng. Dù cho bất mãn nửa ý, hắn ở trong phòng sẽ làm độ ấm tăng cao, nhờ vậy, Như Ý sẽ không lạnh.
Điểm này, Lục Sơ Vân vĩnh viễn cũng không làm được, hừ hừ hừ hừ ~!
Sửa cửa xong, Mộ Hàm Phong giúp cô mang nước tới rửa mặt đơn giản, sau đó trải khăn trải giường và chăn lên mặt đất.
“Như Ý, đêm nay phải ủy khuất cậu.”
Từ Như Ý ngồi dựa ven tường, “Mộ Hàm Phong, cậu thích mình sao?”
“……”
Cô nói trắng ra, làm Mộ Hàm Phong lập tức hoảng loạn.
Hắn lập tức nhớ tới mặt mình, tính tình mình còn đại thiếu gia, năng lực mình còn xa xa không đủ bảo hộ cô, bản thân mình……
Giờ khắc này, nhảy vào trong lòng hắn tất cả đều là chính mình không tốt.
Không có tự cao tự đại khi xưa, giống như hắn thành một tên phế nhân tất cả đều là khuyết điểm.
“Thích, hay là không thích?”
“Tôi, tôi, tôi không biết……” Mộ Hàm Phong theo bản năng lùi bước.
Hắn cảm giác mình không xứng với cô, sợ cô đã di tình biệt luyến.
Nhưng lúc nói ra những lời trái lương tâm, hắn cảm giác tim mình đau quá. Như là bị người dùng dao đâm vào, đau đến sắp không thở nổi!
Hắn nhìn Như Ý thấp đầu, tóc ngắn ngang vai che hơn nửa mặt cô, làm người xem không rõ.
Mộ Hàm Phong gian nan nuốt nước miếng. Nắm tay siết chặt rồi thả lỏng, thả lỏng rồi lại siết chặt.
Như Ý, tôi thích cậu, tôi thật sự rất thích cậu…… Nhưng mà tôi sợ cậu không còn thích tôi, sợ cậu chướng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phuong-an-hoa-thuc-nghich-tap-nam-than/4392471/chuong-279.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.