🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau
Edit: Ochibi

Liêu Đại Hải chân què, chỉ có thể sai người dùng cỗ kiệu đưa tới nhà tù. Sau khi tiến vào, nhìn Từ Như Ý đang lẳng lặng ngồi ở chỗ kia đưa lưng về phía hàng rào sắt.

Bóng dáng cô thanh lệ tuy rằng có chút gầy yếu, nhưng đường cong lả lướt. Mái tóc nhu thuận mất đi ánh sáng, như là không có sợi tơ sinh mệnh rũ ở sau người.

Nhưng mà, dù cho ăn mặc áo tù dơ bẩn, chỉ cần dung nhan tiếu lệ của cô thôi, cũng vẫn có thể làm người miên man bất định như cũ.

“Đi ra ngoài, các ngươi đều cút xa một chút cho ta!” Liêu Đại Hải tống cổ mọi người đi. Từ trên cỗ kiệu xuống tới.

Mở nhà giam ra, một mình cầm gậy đi vào.

“Ai da, tiểu mỹ nhân thật là đáng thương! Sao lại thành tù nhân rồi? Ha ha…… Ai bảo ngươi lúc trước tàn nhẫn như vậy, đánh cho chân gia tàn phế! Về sau, ngươi phụ trách hầu hạ gia cả đời đi!”

Từ Như Ý đứng lên, phủi rớt cỏ dính trên người. Cô cười cười: “Ta sẽ giúp ngươi hoàn thành tâm nguyện này, bảo đảm về sau cả đời được người hầu hạ.”

“Nha? Có ý tứ gì?” Liêu Đại Hải cười tà.

Bây giờ, cô biết sợ rồi sao? Nhưng mà, cho dù cô xin tha, hắn ta cũng sẽ không bỏ qua. Nhất định sẽ tra tấn đến nỗi cô muốn sống không được muốn chết không xong!

“Ý gì ngươi sẽ hiểu nhanh thôi.”

Từ Như Ý đến gần hắn, một chân đá vào trên đùi tàn tật kia, Liêu Đại Hải đau đến mức quỷ khóc sói gào lên.

Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phuong-an-hoa-thuc-nghich-tap-nam-than/4392339/chuong-147.html

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.