À, phải rồi, ông anh của tớ... Có nói mấy câu quái gở gì với cậu không?"
"Vẫn bình thường mà!" Diệp Du Đồng ngẩng đầu lên nhìn Tư Khấu Khấu, lại bất ngờ phát hiện dường như hôm nay cô bạn này nói chuyện rất nghiêm túc, "Anh ta chỉ hỏi tớ có muốn làm đội trưởng đội bóng rổ không, nhưng tớ đã từ chối rồi!"
"Vậy à... Nói tóm lại là cậu phải cẩn thận một chút!" Cô bé nhìn cậu bạn thân bằng vẻ mặt thương cảm, "Tớ cảm thấy dường như anh ta rất để ý cậu!" Chỉ cần nghĩ tới những cử chỉ khác thường của ông anh mình với Diệp Du Đồng, cô biết nhất định không đơn giản - Xem ra Viên Gia Lễ đã bị chú năm - lão sắc quỷ đó ảnh hưởng rồi... Anh ta nhất định đã quên bài học của chú hai năm đó!
Tuy nhiên, Tư Khấu Khấu cũng không thấy Viên Gia Lễ có chút khả quan nào cả. Nếu là lão già gian trá đó ra tay thì còn có chút phần thắng, chứ một tên nhóc chưa từng trải sự đời, lấy tư cách gì chọi với lão già họ Diệp? Còn chưa nói tới cái tính cha nô muôn đời của tên ngốc nào đó, giờ chỉ cần dùng đầu ngón chân nghĩ thôi cô cũng có thể đoán được vẻ mặt đau khổ, khó tin khi thất bại của Viên Gia Lễ.
"Cậu đừng có nói bừa, sao có thể chứ!" Thấy cô bạn lại bắt đầu chứng nào tật nấy, nói trên trời dưới đất, Diệp Du Đồng giật mình, thiếu chút nữa mặt cậu đã đỏ bừng lên. Thật ra, với giác quan
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phung-xuan/2163362/chuong-47.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.