"Ba, đừng..."
Nhớ tới chuyện lúc chiều chơi bóng rổ đổ mồ hôi đầm đìa, sau còn uống vào ít rượu, nhất định thối chết được. Sợ ba tiếp tục đi xuống nữa, Diệp Du Đồng thừa dịp hai người hơi tách ra, nhỏ giọng xin tha, "Để tối có được không? Để con tắm rửa, ăn cơm trước đã..." Phải nói ra mấy câu giống cầu hoan như vậy, cậu cũng mắc cỡ chết được, giống như là đang "hẹn" với ba tối làm chuyện gì đó ấy.
"Ưm!" Vuốt khẽ lên sống lưng cậu bé một cái, Diệp Phùng Xuân tạm thời đình chỉ tấn công. Thật ra y cũng rất muốn ôm cậu bé ngay trong nhà bếp, nhưng nghe giọng nói dịu dàng, hai má ửng hồng, đôi mắt ướt át đó y lại mềm lòng, vì thế y cúi người nói khẽ vào tai cậu, "Kêu ngọt ngào một chút, ba sẽ tha cho con..."
Nếu buông tha cậu nhóc dễ dàng như vậy, y rất không cam lòng và tất nhiên là phải đưa ra yêu cầu khó cho cậu.
"Ba..." Không thể chịu đựng được những thủ đoạn tán tỉnh trắng trợn của ba mình, Diệp Du Đồng cảm thấy mình bị trêu ghẹo đến sắp khóc òa lên. Cậu mong có thể nhanh chóng thoát khỏi hấp dẫn ngọt ngào này, nhưng phải gọi làm sao ba mới hài lòng đây, "Ba..." Khóe mắt cậu đỏ lên, vừa nũng nịu vừa cầu khẩn gọi một tiếng.
Diệp Phùng Xuân từ chối cho ý kiến, tay y lại chui vào vạt áo, vuốt ve xuống eo, rồi lại vòng lên khiêu khích nụ anh đào, sờ mó, kéo nhè nhẹ, đôi môi nóng bỏng cũng không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phung-xuan/2163358/chuong-44.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.