"Thứ này là gì?" Diệp Phùng Xuân cầm tờ đơn xin đăng ký nội trú của trường lên, chân mày y nhăn lại. Thằng nhóc này hôm nay sao vậy? Sao tự dưng lại đem thứ này đến bảo y kí vào.
.
"Bắt đầu từ học kỳ này, con muốn vào ở trong ký túc xá của trường!" Diệp Du Đồng cúi đầu thỏ thẻ, lúc này cậu vốn không dám nhìn thẳng vào mắt cha mình. Mỗi lần nhớ tới những câu nói nghiêm khắc của cô ba, cảm giác xấu hổ tội lỗi lại dâng đầy tâm trí cậu. Khi đó, cậu còn nhớ rõ câu nói trước khi đi của cô,"Trước đây tôi luôn cảm thấy cậu không giống người nhà họ Diệp, hiện giờ tôi lại càng hi vọng cậu không phải là người nhà họ Diệp."
Diệp Du Đồng không biết câu nói đó của cô có hàm ý gì nhưng cậu biết sau này cậu không thể tiếp tục ở cạnh ba như trước nữa. Khó khăn lắm quan hệ giữa hai người mới gần gũi được một chút, cũng chỉ trách cậu được voi đòi tiên, được càng nhiều lại muốn càng nhiều, nên chuyện mới ra nông nỗi như ngày hôm nay. Khoảng thời gian hạnh phúc được ba che chở, chăm sóc đó cũng giống như một giấc mộng và khi tỉnh mộng phải chấp nhận những đau đớn xé tâm can có lẽ là sự trừng phạt mà trời cao đã dành cho lòng tham vô đáy của cậu.
"Tại sao phải dọn vào ký túc xá của trường? Ở nhà không tốt sao?" Diệp Phùng Xuân nấn ná không chịu đặt bút kí vào. Thằng nhóc này nhất định có vấn đề, nếu không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phung-xuan/2163323/chuong-28.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.