Còn mười mấy ngày nữa đến Tết Nguyên Đán, tiết trời vẫn lạnh, thi thoảng còn có những trận mưa rào hay mưa tuyết.
.
Sau khi trải qua trận phong ba đó, rốt cuộc Diệp Tri thu cũng bình tĩnh nhìn lại những việc bản thân đã làm trong mấy năm qua. Huynh trưởng như cha, quả thật trong lòng cô luôn lo sợ từ nay về sau anh hai sẽ không quan tâm tới mình nữa. Chuyên ngành của cô là kiến trúc nên cô quyết định nghe theo đề nghị của anh, sang nước ngoài chuyên tu.
Cô ngẫm tới ngẫm lui vẫn cảm thấy những chuyện mình đã gây nên thật không ra gì, nên đành gạt đi những lời giữ lại của chị em trong nhà, ngay cả Tết âm lịch sắp đến cũng không định ở lại ăn, mà vội vã làm thủ tục xuất ngoại. Tuy ngoài miệng cô bảo là đi trước để thích nghi với hoàn cảnh mới sẵn tiện xem nên học trường nào luôn nhưng mọi người đều hiểu được sự băn khoăn, lo lắng trong lòng cô, cuối cùng chỉ đành tiễn cô đi.
"Anh hai, anh cho em thêm một ít thời gian nữa, lần này em sẽ cố gắng không để anh thất vọng!" Trước lúc đi cô đã hứa hẹn với Diệp Phùng Xuân như thế.
Hôm Diệp Tri Thu đi, ngoài Diệp Phùng Xuân ra, tất cả mọi người đều ra sân bay đưa cô. Diệp Du Đồng phát hiện kể từ cái ngày cô út đi rồi, trong nhà càng trở nên quạnh quẽ hơn, cha cậu cũng ít nói hơn trước, trong lòng y nhất định đang nhớ cô út một mình ở nơi đất khách quê
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phung-xuan/2163318/chuong-25.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.