🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

“Ninh Viễn Tranh đi casting, đánh nhau với người ta, bị người ta đá gãy chân. Hiện giờ đang bó bột, nghỉ ngơi ở nhà, nghe nói đạo diễn Vương hết coi trọng hắn rồi…”

~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~

“Nếu tôi nghĩ mỗi ngày đều muốn ăn, cậu nguyện ý làm sao?”

Lúc Dương Đông nói ra câu này, Phùng Xuân đang cúi đầu ăn bánh canh.

Tiệc tùng nhìn náo nhiệt, thực tế cũng chẳng ai thật sự ăn gì nhiều, cả đêm cậu bất quá cũng chỉ uống một ly rượu, dạ dày trống không, ăn một chút đồ nóng mới cảm thấy đỡ hơn.

Nhưng cậu trăm triệu lần không nghĩ tới, lại nghe được một câu như vậy. Chén bánh canh này cho dù ngon, bất quá cũng chỉ là đồ ăn nhà, cậu đã từng làm những món còn tinh xảo phức tạp hơn thế này gấp trăm lần, dùng những món ăn đó đổi lấy lý do để tụ hội và gặp gỡ xã giao với người khác, nhưng cậu chẳng bao giờ ngờ tới, một chén bánh canh, có thể đổi lấy những lời này.

Cậu biết thái độ làm người của Dương Đông.

Gia đình hai người họ qua lại rất thân, ba ruột của cậu Chương Kiến Quốc cùng ba của Dương Đông Dương Vĩ Bân chính là bạn cùng lớp thời đại học, theo cậu biết, năm đó hai ông quan hệ đặc biệt thân, được xưng là nhóm hai người của đại học thủ đô, tướng mạo tuấn tú, học tập tốt, lấy hết danh tiếng. Sau khi tốt nghiệp, hai người còn cùng nhau gây dựng sự nghiệp.

Mẹ cậu Đàm Xảo Vân là công nhân đầu tiên hai người chiêu mộ, đẹp lại dịu dàng, cho dù trình độ chỉ

Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phung-xuan-dai-giang-luu/60953/chuong-13.html

Chương trước
Chương sau
Nghe truyện Phùng Xuân - Đại Giang Lưu
Chương 13: Từ chối
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.