“Chương gia còn không phải như cậu tưởng tượng, đừng tự vác đá đập chân mình, cẩn thận giỏ trúc múc nước vô ích.”
~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~
Kỳ thực ban đêm Phùng Xuân nghỉ ngơi ở phim trường cũng không tốt lắm, khách sạn thật sự là dùng không được gì cả, ly nước ấm nước thì tự mình có thể đem theo, nhưng bồn tắm lớn thì cũng không thể khiêng qua luôn được. Mặc dù mấy thứ này chỉ cần chà chà lau lau chút là được, nhưng vừa nghĩ tới chuyện như một cái khăn lông mà lau qua cả phòng, cậu liền khó chịu không thích ứng được, dứt khoát chỉ dùng vòi sen tắm.
Vậy cho nên ngây người một lúc trong phòng bí mật, lúc sắp chuẩn bị đi ngủ, cậu còn đặc biệt tắm thêm một lần, tắm xong cả người còn nóng hầm hập, liền chui ngay vào ổ chăn, kết quả đương nhiên tối đó ngủ ngon không mộng, mãi đến khi bị chuông điện thoại di động đánh thức.
Rèm che trong phòng, để giấc ngủ đạt hiệu quả tốt nhất, Phùng Xuân mua luôn tới hai tầng vải dày, khiến trong phòng cả ban ngày cũng đưa tay không thấy năm ngón, nên Phùng Xuân bị đánh thức còn có hơi mơ màng, cho rằng còn đang đêm, cầm điện thoại lên nhìn, mới phát hiện đã mười giờ sáng.
Gọi tới là số lạ, phía đuôi chỉ có một chuỗi số 6, không quá giống số điện thoại kinh doanh, ngược lại nhìn như số của mấy tay nhà giàu, Phùng Xuân suy nghĩ một chút, liền nhận. Sau đó chợt nghe thấy một thanh âm có hơi không khách khí, “Phùng Xuân sao?”
Phùng Xuân luôn luôn thập phần
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phung-xuan-dai-giang-luu/60949/chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.