Lưu Bắc nhất thời mở to mắt, “Thật sự là Ninh Viễn Tranh giở trò quỷ?”
Phùng Xuân mặt không đổi sắc đáp, “Hắn đá vào bên hông thắt lưng tôi.”
~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~
Phim trường ‘Hiệp giả nhân tâm’, Phùng Xuân gọi Phòng Dung đang tức giận, “Tiểu sư muội!” Phòng Dung trông có vẻ cực kì tức giận, gạt tay cậu đi, không thèm để ý đến cậu, chạy thẳng ra ngoài viện.
Phùng Xuân đuổi theo ra ngoài vài bước, rốt cuộc ngừng lại, thân thể cậu hướng về thân ảnh Phòng Dung, cuối cùng dừng lại tại nơi Phòng Dung biến mất kia, ánh mắt cũng từ bất đắc dĩ biến thành phiền muộn, cuối cùng tựa như lá vàng tháng mười rơi rụng ở đó, nhuốm đầy bi thương.
Máy quay bên cạnh trực tiếp quay một đoạn dài, trọn vẹn hết cảnh này, đến khi lá vàng rơi xuống dưới chân Phùng Xuân, đạo diễn Hồng Lỗi mới dường như rất không đành mà hô một tiếng “Ok”, lập tức lại nghe hắn không tiếc lời khen ngợi, “Phùng Xuân, thực sự là quá tuyệt vời, đúng là cảm giác này.”
Tổ làm phim nhất thời náo nhiệt lên. Lính mới trong giới diễn viên có rất nhiều, nhưng nghiêm túc mà nói, vừa có ngoại hình lại vừa có thực lực, Phùng Xuân được cho là một. Mấy cảnh thế này đều diễn một lần là qua, thỉnh thoảng còn có thể có mấy khoảnh khắc xuất thần tốt hơn nữa, hễ là đạo diễn nào cân nhắc hợp tác, không có ai không thích cậu.
Tổ làm phim ‘Hiệp giả nhân tâm’ đã làm việc được hơn một tháng, Phùng Xuân nhận vai nam số hai đất diễn không ít, hết sức quen thuộc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phung-xuan-dai-giang-luu/60945/chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.