“Cậu điên rồi, cậu còn biết hôm nay là ngày gì không?”
“Đúng, tôi điên rồi, tôi bị anh làm cho điên rồi! Để tôi điên một lần đi.”
~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~
Phùng Xuân thật không nghĩ tới, Chương Thiên Hạnh lại xuất hiện ở đây.
Cậu nhanh chóng tắt đi động, trước đó còn thuận tiện nhìn thoáng qua thời gian hiển thị —- tám giờ. Rõ ràng, theo như thời gian dự định, lúc này nghi thức đính hôn vừa mới kết thúc. Hắn bây giờ hẳn là nên ở bên cạnh Từ Manh Manh, xã giao với các vị thân hữu, lúc này chạy theo Dương Đông đến đây, không sợ vợ chồng Chương gia phát hiện sao?
Động tác của Phùng Xuân còn nhanh hơn đầu óc, trước tiên nhẹ nhàng đi tới cửa, áp tai nghe.
Tiếng bước chân lên lầu càng lúc càng gần, tiếng hai người thấp giọng nói chuyện cũng càng rõ ràng. Chương Thiên Hạnh hiển nhiên rất nôn nóng, lại là hắn mở miệng trước, “Đông ca, chúng ta cùng nhau lớn lên, em có chỗ nào không tốt mà anh tại không thích?” Hắn vừa nói vừa đi vào trong.
Đến chỗ này rồi, hẳn là sẽ không vào phòng chứa quần áo mà nói chuyện nhỉ? Phùng Xuân nhất thời nghĩ khối bánh ngọt từ trên trời rơi xuống này hơi bị lớn. Hơn hết là, ngả bài ngay ngày đính hôn, cẩu huyết kiểu này đúng là đủ, Chương Thiên Hạnh đây là chơi cú đúp à? (Chỗ cuối chém, cơ mà không đổi nghĩa đâu)
Lúc này, chốt cửa phát ra âm thanh lách cách, hiển nhiên Chương Thiên Hạnh đã chuẩn bị mở cửa.
Phùng Xuân lập tức quay về sau, nhẹ nhàng lui vào toalet, từ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phung-xuan-dai-giang-luu/60943/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.