Cậu vươn tay với Chương Thiên Hữu, “Hoan nghênh trở về, anh Đông bình thường bề bộn nhiều việc, tôi gần đây lại rất rảnh, có việc cậu cứ tìm tôi là được.”
~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~
Lực tay của bà rất lớn, sơ mi nhất thời bị bung mất hai nút, cổ Chương Kiến Quốc liền lộ ra, phía sau cổ, in rõ một dấu son môi của phụ nữ, màu đỏ như máu.
Chuyện Chương Kiến Quốc ngoại tình, đến nước này hoàn toàn bung bét. Cha anh thật phẫn nộ, chỉ vào mũi Chương Kiến Quốc mà mắng, “Cậu sao có thể như vậy, cậu cũng là người có nhà có nghiệp, con trai đã lớn đến thế, còn không quản được chính bản thân à?”
Nhưng lời mẹ anh khuyên lại hoàn toàn khác, “Đàn ông mà, người nào lại chẳng thích ăn vụng, huống chi Kiến Quốc vóc người tốt lại còn có tiền, những kẻ muốn đu lên không phải càng nhiều sao, cậu đây là nghĩ không thoáng rồi, ảnh muốn chơi cứ để ảnh chơi thôi, dù sao cậu mới là vợ cả, đợi khi ảnh chơi chán rồi thì ngưng. Hơn nữa, cậu cũng đừng chỉ biết khóc, phải nghĩ xem mình sai ở đâu? Vì sao không giữ được chồng.”
Khi đó anh đã cảm thấy vô cùng kinh ngạc, mẹ anh sao có thể nói như thế được? Rõ ràng người sai là Chương Kiến Quốc, người chịu thiệt là bạn tốt của mình mà? Ngay cả dì Đàm là một người già dặn như thế, còn ngạc nhiên ngẩng đầu nhìn bà ta, “Nói thế, anh ta ngoại tình, lại là lỗi của mình sao?” Từ một khắc đó, anh bắt đầu nhận thấy được mẹ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phung-xuan-dai-giang-luu/2016506/chuong-43-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.