Lúc Nguyên Ninh bước vào Trúc Hoa Viện thì chợt thấy trên tóc hình như có vật gì nhẹ nhàng sa xuống. Nàng ngẩng mặt nhìn lên, thì ra không biết tự bao giờ mấy bụi trúc trong viện của Đan Thanh đều đồng loạt trổ hoa. Ít ai biết trúc tử cũng nở hoa, bởi vì trúc tử đơm hoa là chuyện rất hiếm gặp. Nghe nói phải đến mấy chục năm, thậm chí là một trăm năm thì chúng mới nở hoa một lần. Có điều thời khắc xinh đẹp này cũng chính là lúc bọn chúng đang dần chết đi, một lần vinh diệu để rồi sau đó vĩnh biệt cõi trần!
Vậy nên chuyện trúc tử nở hoa có người cho là chuyện hiếm có đáng để xem, nhưng cũng không ít người xem đó là điềm hoạ. Nguyên Ninh cảm thấy bất an, cũng thôi suy nghĩ mà lặng lẽ bước vào trong nội đường Trúc Hoa Viện.
Bên trong bây giờ không khí vô cùng nặng nề. Ngoài mấy cung tỳ hầu hạ Đan Thanh ra, còn có đám ma ma và thái y đang quỳ rạp sợ hãi ở đó. Ngồi trên ghế gấm hiện tại không những có Quan gia, mà còn có Huyền Dao, Đàm Hoa và Thiên Tuyết. Đông đúc như vậy, căn phòng ngủ của Đan Thanh cũng theo đó mà trở nên bức bối, chật chội.
Thấy Nguyên Ninh bước vào trong, Đàm Hoa liền nhanh giọng đanh đảnh nói: "Rốt cuộc thì cái kẻ chủ chốt cũng đã đến rồi!"
Nguyên Ninh đưa mắt nhìn, trông thấy Đan Thanh bất tỉnh nằm trên giường, trong lòng có một tia buồn bã nhưng cũng không thể bỏ qua lễ nghi mà liền kính cẩn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phung-vu-tran-trieu-nguyen-ninh-truyen/2909893/quyen-2-chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.