"Mẹ, trong nhà còn nguyên liệu nấu ăn gì không? À...một lát nữa có tiểu Trần đến nhà chúng ta ăn cơm, nên con hỏi cho chắc ấy mà. Nếu hết thì để bọn con trên đường về ghé chỗ nào tìm mua" Lạc Tĩnh Dực mệt lả, bèn giao lại trọng trách cầm lái cho Trần Cách, còn mình an an ổn ổn ngồi ở ghế kế bên gọi điện thoại cho mẹ.
"Tiểu Trần nào a?" Lạc Tĩnh Dực nghe âm điệu của Tả nữ sĩ đầu dây bên kia vui vẻ đến nỗi sắp vung tới trời rồi mà vẫn làm bộ mất trí nhớ. Trong lòng Lạc Tĩnh Dực ghét bỏ mẹ mình biết rõ còn cố hỏi, nhưng hiện tại tâm tình rất tốt, không muốn so đo với bà.
"Đương nhiên là Trần Cách, tiểu cô nương lúc trước mới đến nhà lần đầu đã bị mẹ đẩy vào phòng ngủ của con, quên sao? Không phải mẹ còn hết lời khen người ta xinh đẹp có khí chất,lại truy hỏi nhân thân lý lịch người ta từng ly từng tí, như thế nào bây giờ lại quên? Thế nào, mẹ đã nhớ ra chưa?"
Tả Cẩn ở đầu dây bên kia oán giận: "Ai nha bảo bảo, chơi gì kỳ cục vậy? Có phải tiểu Trần đang ngồi ngay đó không? Con nói trắng ra như thế này trước mặt nàng, mẹ xấu hổ chết mất, một lát nữa biết giấu mặt vào đâu a?"
"Mẹ còn biết xấu hổ sao? Lúc mẹ đưa cống phẩm xúi giục người ta tiến cung sao lại không xấu hổ?"
Lạc Tĩnh Dực hừ lạnh, lần trước mẹ bán đứng con, vậy lần này con cũng không khách sáo.
Trần Cách ngồi bên cạnh nghiêm túc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phung-trang-nhap-dien/527456/chuong-62.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.