Edit: yyds
Beta: Kình Lạc
–
Thư viện vốn dĩ yên tĩnh, chỉ có tiếng ve râm ran bên ngoài cửa sổ, nhưng hiện tại bỗng xen lẫn tiếng chim hót líu lo như bản hợp tấu du dương.
Giữa bản hòa tấu ấy, giọng nói của cậu vang lên nhẹ như gió thoảng, len lỏi qua kệ sách sau lưng cô, chỉ đủ để cô nghe thấy.
Chàng trai đứng trong ánh nắng rực rỡ, có phần chói mắt.
Phùng Thu khẽ chớp mắt một lần, rồi lại chớp mắt lần nữa.
Chàng trai đối diện vẫn ở đó, không biến mất ngay sau khi đứng dậy như tuần trước.
Cuối cùng, Phùng Thu cũng có cảm giác chân thực hơn.
Cô tưởng rằng sẽ khó gặp lại, nhưng cuối cùng người ấy lại đột nhiên xuất hiện trước mắt, hình như con đang nói chuyện với mình.
Lần này còn bất ngờ hơn tuần trước, và cũng kinh ngạc hơn nhiều.
Nhưng cậu có thực sự đang nói chuyện với cô không?
Phùng Thu không chắc lắm, nên thử lên tiếng: “Hả?”
“Tác phẩm của Agatha đọc có hay không?”
Chàng trai khẽ chỉ vào quyển sách trong tay cô.
Ban đầu ánh mắt cậu nhìn về quyển sách, giờ mới hơi ngước lên nhìn cô.
Vì thế trong khoảnh khắc nhìn vào đôi mắt cậu, Phùng Thu nhận ra màu mắt của cậu giống như nốt ruồi dưới mắt, là màu nâu nhạt, nhưng dưới ánh nắng lại sáng rực rỡ lạ thường.
Có lẽ cậu cảm thấy hỏi chuyện người lạ đột ngột quá nên cậu lại nhẹ giọng nói thêm: “Lần trước đọc quyển đó tối tăm quá,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phung-thu/3485028/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.