Cách thời gian bắt đầu tiệc cưới khoảng hai mươi phút.
Giang Tấn ra ngoài nghe điện thoại.
Đầu tiên Lãnh trợ lý nghiêm túc báo cáo tiến độ công việc.
Giang Tấn chẳng để ý nghe lắm, ánh mắt anh đang tập trung vào hội trường hôn lễ.
Sau khi giao việc xong, hắn đang định cúp điện thoại, thì đột nhiên Lãnh trợ lý lại nói một câu, “Giang tổng, thấy anh đi cùng Triệu tiểu thư chắc là mọi người ngạc nhiên lắm nhỉ?”
“Không, tôi ngồi cách cô ấy mấy bàn.” Giang Tấn nói xong liền cúp điện thoại.
***
Lãnh trợ lý vốn là người thích hóng chuyện, *nước mắt lưng tròng*. Hắn trợn mắt nhìn màn hình di động.
Trong trường hợp có nhiều người như vậy, không phải nên làm to sao.
Chỉ là, từ trước đến giờ Lãnh trợ lý chưa từng nhìn thấu được suy nghĩ của Giang Tấn.
Hắn cho rằng Giang Tấn thích Triệu Phùng Thanh, nhưng lúc thuận miệng hỏi một câu, anh lại cho một câu trả lời phủ định. Mà nếu như không thích, thì dằn vặt một năm qua là vì cái gì.
Thậm chí, vị trợ lý tài hoa hơn người như hắn cũng lưu lạc thành đại thần võng du rồi.
Lãnh trợ lý cẩn thận ngẫm lại, bắt đầu từ một năm trước, sếp của hắn bỗng trở nên rất lạ. Tuy rằng trước kia anh ta cũng chẳng bình thường cho lắm, nhưng trong một năm vừa rồi là đạt lên tới đỉnh điểm.
Lãnh trợ lý nhớ rõ, bắt đầu từ hôm lập thu năm ngoái. Hắn và Giang Tấn tới khách sạn của tập đoàn họp.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phung-thanh/1986977/chuong-34.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.