Cả đêm hôm ấy, có một đôi nam nữ không thể ngủ ngon.
Trời vừa rạng sáng, Triệu Phùng Thanh đã tỉnh rồi.
Giang Tấn cả đêm không về.
Đến tầm bảy rưỡi, hắn gọi điện cho cô, “Đã dậy chưa?”
“Ừm...” Cô còn đang lăn lộn trên giường.”Tí nữa dậy.”
“Xuống tầng ba ăn sáng đi.” Sợ cô không chịu dậy, hắn lại mang đồ ăn ra quyến rũ, “Nơi này có món cá nhám ngon lắm đấy.”
“Chờ tôi.” Quả nhiên, Triệu Phùng Thanh bỗng chốc ngồi thẳng người dậy.
Cô rửa mặt qua loa một lượt, khi soi mình trong gương, cô đưa mặt lại sát gương hơn.
Gương mặt cô cũng tạm ổn, chỉ là nơi khóe mắt vẫn có vài nếp nhăn. Không thể bằng được mấy cô gái trẻ xinh đẹp.
Người đàn ông như Giang Tấn, chắc chắn sẽ chẳng để ý đến cô. Nụ hôn đêm qua ấy, có thể đúng như lời hắn nói, chỉ là sự kích động của một người đàn ông mà thôi.
Đương nhiên, sau khi kích động rồi tự đâm mình một dao, đúng là hiếm thấy.
Chỉ là hành động của hắn đã chứng tỏ một điều, hắn thật sự không muốn lên giường với cô.
Tuyệt quá.
Triệu Phùng Thanh khẽ cong môi cười.
Thay quần áo xong cô liền đi xuống tầng ba.
Vừa xuống đến nơi đã có một vài người ở đó.
Cô nhìn Giang Tấn một cái.
Vẻ mặt hắn lạnh lùng, sự nguy hiểm ngỗ ngược đêm qua đã biến mất không còn lại chút gì.
Cô ngồi cách hắn một ghế, “Giang tổng, đêm qua anh ngủ ở đâu vậy?”
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phung-thanh/1986967/chuong-39.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.