*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Giang Tấn nghe cô nói thế liền hỏi lại: “Em đau chỗ nào?”
“Đau đầu.” Triệu Phùng Thanh ôm chặt cổ hắn, gục đầu vào gáy hắn. Chỉ cần hắn hít vào hay thở ra cũng ngửi thấy mùi vị của hắn.
“Đáng đời, ai bảo em uống rượu làm gì.” Tuy miệng nói như vậy, nhưng hắn vẫn đi chậm lại, tránh làm cho cô khó chịu.
“Lị Lị ly hôn...” Cô nhắm mắt lại, lèm bèm nói: “Đàn ông... chả có ai tốt...”
“Em cũng không phải người tốt đâu.”
Cô nhíu mày phản bác: “Hơn anh là được.”
Ngoài hành lang có khá nhiều khách hàng và nhân viên qua lại, Giang Tấn chẳng muốn tranh cãi với cô mà cõng thẳng cô đi ra ngoài.
Gương mặt đẹp trai kia khiến không ít người đưa mắt nhìn qua. Có mấy cô nàng giàu có khẽ cười mờ ám với hắn nhằm quyến rũ.
Vậy mà hắn chẳng thèm liếc mắt nhìn đám con gái ấy một cái.
Ra khỏi quán rượu, Giang Tấn thấy một đám người đang ồn ào bên cạnh xe của hắn.
Hắn từ từ đi tới.
Đến gần mới biết được.
Xe hắn bị hắt sơn, nhìn là biết ngay bị trả thù.
Hắn đi một vòng quanh xe.
Phần lớn sơn được đổ vào bên phải xe và toàn bộ mặt kinh phía trước. Ngoại trừ nước sơn, ống xả khói còn bị nhét đầy thuốc lá.
Hắn đưa mắt nhìn xung quanh. Nơi này có đặt đồng hồ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phung-thanh/1986953/chuong-45.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.