Triệu Phùng Thanh thầm nghĩ, thuyền đến đầu cầu tự nhiên thẳng.
Vậy thì cứ để thuận theo tự nhiên đi.
Người ta vẫn thường nói: Chẳng cần thiên trường địa cửu.
Hiện giờ cô và Giang Tấn rất vui vẻ, rất hạnh phúc.
Ngoại trừ việc trên giường hắn rất cương quyết thì những chuyện khác đều theo ý cô.
Theo như lý do hắn đưa ra là vì căn bệnh nhiều năm của mình nay đã có biến chuyển tốt, cho nên hắn rất muốn khỏi hắn.
Cô cũng rất hiểu cảm giác ấy. Bởi vì ngay cả bản thân cô cũng mắc bệnh chướng ngại tâm lý ấy một thời gian dài.
Khi câu nói tổn thương hắn không còn vang vọng mỗi lần làm chuyện đó, thì cô liền muốn thở phào nhẹ nhõm.
Thật ra lên giường với Giang Tấn rất thoải mái. Hắn có gương mặt đẹp, dáng người tốt, kỹ thuật cũng tuyệt.
Cô không khỏi nhớ đến, hồi còn đại học, một nữ sinh trong lớp thích bạn tình của mình, làm sau một đêm còn chụp ảnh chung với nhau.
Cô nàng ấy còn up tấm ảnh lên blog cá nhân của mình, say mê mà nói thứ đó thật lớn, cái ấy thật dài.
Cô có liếc qua một lần, sau lại cũng chẳng thèm nhìn lại lần nữa. Anh bạn tình ấy không hề đẹp trai như Giang Tấn. Thí dụ như, khi Giang Tấn tán tỉnh cô, thì những câu nói đều vô cùng mị hoặc. Mà khi chuyển sang một anh chàng xấu trai khác, thì trông thật kinh tởm.
Triệu Phùng Thanh cho rằng, có thể kiếm được một mỹ nam như Giang Tấn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phung-thanh/1986920/chuong-62.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.