Đợi khi Đại Hồ và Viên Táo tán gẫu xong, một hàng người liền rời khỏi trường.
Khi đám thiếu niên thiếu nữ lông bông này đi trên phố, hầu như lúc nào cũng thu hút ánh mắt từ khắp nơi. Đặc biệt là ở khu phụ cận trường phổ thông A. Vài phụ huynh nhìn thấy, để lộ ra vẻ mặt chán ghét, nắm lấy tay conmình nói vài câu, nhất định đừng có qua lại với đám lêu lổng này.
Những thanh niên này đều biết bản thân mình có hình tượng gì, chỉ là tâm lýnổi loạn khiến cho họ không có gì phải kiêng dè, còn cảm thấy thế nàymới khác người.
Đại Hồ nhuộm cái đầu vàng rực, dương nanh múa vuốt với hai cô bé đi ngược chiều, hí hí cười gian.
Hai cô bé sợ đến nắm lấy tay nhau, dừng lại không dám đi tiếp.
Tưởng Phù Lị một phắt kéo lấy cậu ta, “Ông làm cái quái gì thế?”
Đại Hồ cười ngượng ngùng, thu lại móng vuốt sói.
Vẻ mặt của một nam sinh bên cạnh cực kỳ mất hứng, “Chị Lị, đừng có nghiêm túc như thế chứ.”
“Đi đường đàng hoàng.” Triệu Phùng Thanh lườm một cái.
Cậu ta nhún vai, không ồn ào nữa.
Quán bar mà họ thường đến nằm ở trung tâm thành phố. Cho dù là ngày trongtuần hay cuối tuần, việc kinh doanh đều rất sôi động. Có một cậu bạn tên là Nhiêu Tử, là cháu của ông chủ. Bởi vì mối quan hệ này, khi họ đếnđây đều luôn có chỗ.
Anh chàng pha chế ở quầy bar thèm nhỏ dãiTriệu Phùng Thanh. Mỗi lần thấy cô đến, anh ta liền cố ý chơi trò tunghứng dụng cụ pha chế để
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phung-thanh/145361/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.