4.
Ta cầu xin Lang tiên sinh, xin bái ông làm thầy.
Vốn tưởng rằng Lang tiên sinh sẽ chê ta tư chất kém cỏi lại là phận nữ nhi mà từ chối, nhưng khiến ta bất ngờ là ông lại đồng ý.
Ta biết chữ, sách thường ta cũng đọc hiểu, nhưng cũng chỉ đến thế mà thôi, học vấn và đạo lý sâu xa hơn nữa thì ta không biết.
Lang tiên sinh vốn tưởng ta chỉ muốn biết vài mặt chữ, lại không ngờ ta nghiêm túc như vậy, không những đọc kỹ học thuộc, mà còn tìm tòi hỏi sâu.
"Thanh Nha chẳng lẽ muốn đi thi công danh?" Lúc ăn cơm tối, Lang tiên sinh cười hỏi ta.
"Thật sự cũng muốn thi." Ta cười nói.
Lang tiên sinh cười ha hả, vuốt chòm râu hoa râm nói: "Sống một kiếp người, quả thực không nên câu nệ trong những khuôn khổ quy tắc, thế đạo này cũng chính vì có những thứ đó mới bớt đi rất nhiều niềm vui."
Nhờ sự khẳng định của tiên sinh, suy nghĩ của ta càng thêm rõ ràng vài phần.
Ta đã sống hai kiếp người, vậy mà vẫn bị Tống Thời Hành vây hãm. Sự uy h.i.ế.p và kìm kẹp từ hắn giống như cái lồng vô hình giam cầm ta bên trong.
Ta phải phá vỡ những điều này, thay đổi kết cục.
"Tiên sinh" ta đặt bút xuống trịnh trọng hỏi Lang tiên sinh
"Diêm dẫn là gì? Buôn muối thì buôn như thế nào?"
Lang tiên sinh cũng ngừng ăn cơm, ngồi trước mặt ta phân tích cặn kẽ thế nào là diêm dẫn, các thương nhân buôn muối ở Đại Chu làm ăn ra sao.
"Đã hiểu thưa tiên sinh. Sáng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phung-thanh-nha/4891054/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.