edit: Lựu Đạn
Mấy năm nay lão phu nhân còn ôm hi vọng rằng Lệ Nhuận Du có thể đứng lên, âm thầm tìm kiếm danh y khắp nơi, cuối cùng cũng tìm được một phương thuốc, dặn dò Cao Tân ngày ngày nấu cho hắn uống.
hiện giờ Cao Tân không có ở đây chuyện này liền rơi lên đầu của Trương ma ma, Mật Nhi chủ động xin đi giết giặc, mỗi buổi sáng nàng tự mình đưa tận miệng cho hắn, có điều là nàng không dùng muỗn mà dùng chính cái miện nhỏ thơm tho của mình, đem chất lỏng đen tuyền đắng chát khó nuốt đó từng ngụm ngậm vào đút cho hắn, đút cong còn phải cùng hắn môi lưỡi trao đổi mùi vị trong chốc lát, uống xong thuốc cũng không quá một canh giờ, mỗi lần như vậy Lệ Nhuận Du đều dem mỹ nhân hôn đến mê mang, đôi mắt rưng rưng lệ mới bằng lòng bỏ qua cho nàng.
Làm xong việc này, Mật Nhi lại giúp hắn xoa bóp đôi chân, nhưng lại âm thầm truyền yêu khí vào đôi chân cứng đờ của hắn, qua một chời gian thân thể hắn liền chuyển biến tốt hơn, đến lúc đó cũng sẽ làm người khác không thấy nghi ngờ.
Cách đến vài ngày, nơi đây liền có một vị khách không mời mà đến.
Mật Nhi đnag phơi quần áo trong viện, nước chạy theo cánh tay ướt vào trong tay áo, đang định làm xong việc sẽ chạy về phòng thay quần áo khác, bỗng nhiên cửa viện truyền đến ồn ào.
Lệ đại thiếu gia đang đi đến về phía nàng, lúc bốn mắt nhìn nhau, trong mắt Lệ Nhuận Mộng liền xuất hiện kinh diễm trong chớp nhoáng, ngay sau đó dừng bước mỉm cười hỏi “ Đây là tiểu tức của nhị đệ phải không?”
Trương ma ma nhìn Lệ đại thiếu gia đã lâu chưa từng đặt chân đến nơi này, vội vội vàng vàng mời hắnvào nhà, Lệ Nhuận Mộng vừa đi, vừa nhìn dán chặt vào thân thể
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phung-mat/32806/chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.