Văn Đế Đế hỏi :
- Đây là họ trúng ám khí phải không?
Thiết Kỳ Sĩ hỏi lại :
- Cô nương phải tránh chất độc chứ?
Văn Đế Đế đáp :
- Tiện thiếp không sợ.
Thiết Kỳ Sĩ nói :
- Vậy cô hãy chuẩn bị đi coi ám khí.
Văn Đế Đế kinh hãi hỏi :
- Công tử đã thấy gì?
Thiết Kỳ Sĩ đáp :
- Cô thử ngó trên không coi.
Văn Đế Đế ngửng đầu nhìn bỗng thấy hai vật sắc vàng dài chừng một thước. Mục lực của cô rất tinh nhuệ, nếu là người thường thì không trông thấy được, vì những vật đó bay rất lẹ lại ở trên cao. Cô kinh hãi la lên :
- Phi Thiên kim ngô công!
Thiết Kỳ Sĩ nói ngay :
- Cô đừng la coi chừng chủ nhân của nó nghe tiếng!
Văn Đế Đế nhìn Thiết Kỳ Sĩ khẽ nói :
- Giống trùng độc này thường chỉ dài một tấc là lớn lắm rồi. Không ngờ hai con kia dài đến một thước.
Thiết Kỳ Sĩ đáp :
- Giống Phi Thiên ngô công này rất hiếm. Trên đời ít ai ngó thấy. Như thế đủ biết chủ nhân nó là một tên đại ma đầu lợi hại phi thường! Cô đã mắt tinh lại không sợ độc, nhưng cô phải cẩn thận nơi cặp mắt vì thần công không luyện tới chỗ đó được.
Văn Đế Đế gật đầu, cô lại hỏi :
- Chất độc Phi Thiên ngô công làm tổn thương đến xương được không?
Thiết Kỳ Sĩ đáp :
- Tại hạ chắc rằng người luyện ngô công đã lấy chất độc bản thân của nó ra ngoài và nuôi nó bằng một thứ độc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phung-hoang-than/47628/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.