Lão đạo vừa ngó thấy thần y của Thiết Kỳ Sĩ bỗng kinh hãi la lên :
- Biển Bức thần y!
Thiết Kỳ Sĩ nói :
- Đạo trưởng coi lại áo của hai vị kia.
Đạo nhân coi rồi hô :
- Điệp thần y!
Thiết Kỳ Sĩ cúi xuống giục :
- Lẹ lên! Trăng sao mà tỏ rõ là không bay lên được.
Đạo nhân hỏi :
- Liệu thí chủ cõng nổi bần đạo chăng?
Thiết Kỳ Sĩ cười đáp :
- Đạo trưởng gầy nhom. Đến năm người như vậy cũng không ăn thua gì!
Lão đạo nghe nói kinh nghi, đành ngồi lên lưng chàng.
Thiết Kỳ Sĩ lại hô :
- Đạo trưởng ôm thật chặt nghe.
Chàng chấn động hai tay, đề tụ chân lực bay lên mây.
Cao Thức và Kỳ Dao vọt lên theo. Mới chớp mắt đã rời khỏi mặt đất hơn trăm trượng.
Cao Thức vừa rượt theo vừa hô :
- Lão nhị! Làn mây dưới đất rất dày, có thể gia tăng kình lực lướt nhanh về phía trước.
Thiết Kỳ Sĩ bảo Cao Thức :
- Sư ca! Sư ca nhằm đúng phương hướng đi trước mở đường và phải coi chừng bọn Ảo Hải môn.
Cao Thức cười đáp :
- Mối khủng khiếp của ta đối với Ảo Hải môn dần dần tiêu tan rồi. Trừ bọn hậu đài ra, còn thì ta dám đương đầu với họ.
Đạo nhân tuy không phải là người võ công kém cỏi, nhưng suốt đời chưa từng bay trên không, lão giương mắt nhìn làn mây mù trước mắt xoay chuyển, tai
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phung-hoang-than/1965120/chuong-86.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.