Người mới vào chính là Phụng Hoàng Thần. Lão cười ha hả nói :
- Tiểu tử! Sao ngươi không mau mau làm lễ bái kiến nhạc phụ và nhạc mẫu đi.
Thiết Kỳ Sĩ hiểu ý vội nhẩy xổ lại lạy phục xuống trước vợ chồng Hải Thần nói :
- Vãn bối ngu muội, mạo phạm hai vị đại nhân, cam bề chịu tội.
Hải Thần đổi giận làm vui. Lão cũng cười hô hố nói :
- Tiểu tử! Ngươi thật tình yêu đứa con gái vừa đen vừa xấu của ta, nhưng ta không tin.
Phụng Hoàng Thần cả cười nói ngay :
- Ta đã bảo với lão Hải quỷ là tên tiểu hoạt đầu của ta không phải người chỉ trọng bề ngoài. Bây giờ vợ chồng nhà lão đã thử thách rồi.
Hải Mẫu thở dài nói :
- Kỳ nhi quả có con mắt tinh đời. Y coi người không lầm.
Hải Mẫu nói vậy là có nguyên nhân, nhưng Thiết Kỳ Sĩ vẫn chưa nghe ra.
Chàng nhất tâm muốn gặp Bích Dao ngay, liền đứng dậy quay lại bảo Kỳ Dao đưa đi, nhưng không thấy cô đâu nữa.
Hải Mẫu thấy chàng nhìn ngang nhìn ngửa liền cười nói :
- Sĩ nhi! Ngươi đồng thời phải giải quyết cả việc này mới xong.
Thiết Kỳ Sĩ kính cẩn hỏi :
- Lão nhân gia bảo việc gì?
Hải Mẫu đáp :
- Cả đối với Văn Đế Đế ngươi cũng không được vô tình.
Thiết Kỳ Sĩ vội nói :
- Vãn bối mười phần chắc đến tám Văn Bách Vạn là một người trong bọn cừu nhân của
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phung-hoang-than/1965034/chuong-42.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.