Thiết Kỳ Sĩ đi chưa bao lâu, Bạch Đại Muội một mình ở nhà buồn quá. Thị đi coi khắp khu Bắc Hải. Lúc lên đèn bỗng thấy một bóng đen nhanh như chớp lướt qua mặt thị đến dưới một gốc cây cổ thụ. Thị liền quát hỏi :
- Ai?
Bóng đen thấy cô tay cầm côn lớn vội xua tay nói :
- Cô nương! Đừng có động thủ. Tại hạ đến đây tìm bạn.
Bạch Đại Muội “ồ” lên một tiếng hỏi :
- Té ra là Kim Giáp Vương Tử. Các hạ muốn kiếm ai?
Bóng đen ngạc nhiên hỏi lại :
- Sao cô nương lại biết tự hiệu của tại hạ?
Bạch Đại Muội thu côn về cười hỏi :
- Các hạ bất tất phải hỏi cái đó. Hãy cho tiểu muội biết các hạ muốn kiếm ai?
Bóng đen đúng là Kim Giáp Vương Tử. Gã trầm ngâm một chút rồi đáp :
- Tại hạ muốn kiếm Ngọc Phụng Hoàng.
Bạch Đại Muội cười hỏi :
- Mới một thời gian ngắn ngủi mà ba chữ “Ngọc Phụng Hoàng” đã đồn đại ra ngoài rồi. Các hạ kiếm y làm chi?
Kim Giáp Vương Tử đáp :
- Tại hạ nghe danh đã lâu nên đến bái phỏng.
Bạch Đại Muội thấy thái độ gã không có ác ý liền cười đáp :
- Tệ nhị ca đi rồi, chắc lát nữa cũng về.
Kim Giáp Vương Tử chắp tay nói :
- Tại hạ không thể chờ được. Khi lệnh huynh trở về, xin cô nương nói dùm một tiếng là canh ba đêm nay tại hạ mời y lên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phung-hoang-than/1965022/chuong-36.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.