Bỗng nghe âm thanh kia lại đổi phương vị bật lên tràng cười lạt nói :
- Đêm nay hãy tha cho các vị. Các vị muốn kiếm Kim Giáp Vương Tử Hạ Nguyên ư? Lần sau ta hãy lấy tính mạng của các cũng chưa muộn.
Dứt lời không thấy động tĩnh gì nữa. Thiết Nhị Lang và Bạch Đại Muội kiếm loạn lên một hồi chẳng thấy tông tích đâu liền chạy về bên Thiết Kỳ Sĩ nói :
- Nhị ca ca! Thằng cha đó không chơi được, chẳng thấy bóng gã đâu.
Thiết Kỳ Sĩ cười đáp :
- Ai bảo ngươi vọt đi kiếm y? Coi chừng y ám toán ngươi đó.
Thiết Nhị Lang đằng hắng nói :
- Tiểu đệ không sợ đao kiếm thì còn sợ gì gã ám toán?
Cao Thức cười đáp :
- Tuy y không giết ngươi chết, nhưng ở trong bóng tối hạ thủ đánh cho té đái vãi phân.
Thiết Kỳ Sĩ kinh ngạc hỏi Cao Thức :
- Nhị Lang không sợ đao kiếm thật ư?
Cao Thức gật đầu cười đáp :
- Cả Bạch Đại Muội cũng không sợ. Sư phó đã luyện chúng thành kim cương thể thần công.
Thiết Kỳ Sĩ cười khanh khách nói :
- Thảo nào gã lớn mật quá!
Long lão nhân nói :
- Chúng ta về thôi. Phép độn thổ quả là khó lòng đối phó.
Thiết Kỳ Sĩ hỏi :
- Gia sư bảo có một vật phá được phép độn thổ, nhưng không biết lạc lõng nơi đâu?
Long lão nhân hỏi :
- Phải chăng đó là Nhật Nguyệt kính?
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phung-hoang-than/1965018/chuong-33.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.