🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

Minh Thận nói xong hai chữ "Phu quân" cả người đều mơ màng, thấy vẻ mặt Ngọc Mân, dường như trong số tất cả đáp án y lại vừa vặn chọn trúng đáp án kém nhất. Quân vương trẻ tuổi bỗng nhiên đứng dậy từ bên cạnh y, trong lòng như đang hoảng loạn trách y một tiếng: "Hồ đồ." Dáng vẻ kia có chút run rẩy giống như tim đột nhiên ngừng đập rồi sau đó lại dồn dập như đánh trống. Tư thế của Ngọc Mân hơi khom người đứng dậy có chút kỳ quái, xoay qua một bên không nhìn y, cúi đầu sửa sang vạt áo, cũng không quay đầu lại mà rời đi.

Minh Thận vùi mình vào trong chăn, thẹn đến mức mặt đỏ tới mang tai. Con mèo nhỏ nhảy lên, lấy móng vuốt gãi đầu y, muốn chui vào chăn chơi đùa cùng y, Minh Thận lại không chịu đi ra. Đợi y bình tĩnh lại, Minh Thận sớm đã đi được nửa nén hương.

Hành động đi quá giới hạn lúc này của y dường như đã làm Ngọc Mân tức giận, mà Minh Thận đắn đo suy nghĩ lại cảm thấy bản thân mặc dù có sai thế nhưng lỗi sai này không đến mức quá nghiêm trọng, chỉ là đem so sánh với dáng vẻ khí định thần nhàn học theo Ngọc Mân thì tay mơ như y có vẻ hơi mất mặt thôi.

Về điểm này, lúc ở Giang Nam ca ca y đã từng dịu dàng hỏi qua: "Tiểu Minh ngốc nghếch của ta, tên nhóc như ngươi mà Ngọc Mân cũng có thể giữ lại tới mười năm, xem ra tính tình hắn rất tốt, chắc chắn có thể trở thành minh quân."

"Nhưng mà tính

Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phung-chi-lam-nung/398204/chuong-9.html

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.