"Ngươi là Hoàng hậu của ta."
Âm thanh rơi xuống đất theo câu nói này, bên trong cung điện rơi vào yên lặng rất lâu.
"Bệ hạ, là ý mà thần đang nghĩ...."
"Chính là ý đó."
Minh Thận cảm thấy bản thân như gặp sấm sét đánh giữa trời quang.
Y ngàn tính vạn tính, ngay cả chuyện sinh con cũng đã chuẩn bị xong, không nghĩ tới chính y không đợi được tân nương, vậy mà bản thân lại biến thành tân nương kia?!
Y cúi đầu nhìn tấm thảm cáo trắng mềm mại dưới chân, Ngọc Mân nhìn y.
Y nuốt một ngụm nước bọt: "Chuyện này.... Bệ hạ, ta là nam tử, sau đó còn phải khôi phục Minh gia, làm trâu làm ngựa cho ngài. Không phải, đây không phải là trọng điểm, trọng điểm là xưa nay chuyện nam hậu luôn bị nhiều người lên án, phu thê hai người Thái tổ và Hoàng hậu nam tình thâm, đó cũng là do họ đã lập Thái tử, dưới tình huống chỗ đứng trong triều vững chắc, huống chi tình cảm của Thái tổ thâm hậu, tâm ngài ấy cứng như đá không thể chuyển, bây giờ ngài mới vừa đăng cơ, mặc dù muốn lập Hoàng hậu nam, vậy cũng không nên là hiện tại, lại càng không nên là ta ——"
Y bô bô nói một tràng, nhìn thấy Ngọc Mân không nhúc nhích, bỗng nhiên ngẩn người một chút, vẫn quỳ như vậy. Chỉ sợ "Ngây ra như phỗng" chính là đang hình dung y lúc này.
Minh Thận vẫn còn giãy giụa một chút, dò hỏi: "Bệ hạ, lúc nào ngài đã để mắt đến ta vậy, ta là nói.... Khi nào thì bắt đầu yêu thích nam nhân?"
Thì ra
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phung-chi-lam-nung/398199/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.