🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

Rốt cuộc Minh Thận vẫn không thể hồi cung trước ngày mười ba, y mang theo Tiểu công chúa đi lòng vòng, không để ý chút đã chơi đến tối muộn nên dứt khoát ở nhà nghỉ ngơi một ngày, dự định buổi sáng ngày mai sẽ đi vào cung.



Y dỗ dành Ngọc Mân ngủ ở gian phòng của mình rồi quyết định đêm nay sẽ thức đêm canh giữ cạnh cửa, miễn cho Tiểu công chúa gặp phải cái gì bất ngờ. Y cảm thấy hành động hở ra là thả Tiểu công chúa ra ngoài của Ngọc Mân là vô cùng không thích hợp, trong chuyện xưa thích khách nhiều như vậy, y còn không yên tâm chút nào mà một người huynh trưởng như Ngọc Mân sao lại có thể yên tâm như vậy?



Hoắc Băng nghe nói Ngọc Mân muốn mang y đi săn xuân thì hỏi tùy tùng đi theo có ai, Minh Thận biểu thị y không biết: "Ta chưa từng đi săn xuân nhưng mà theo lệ thì là quan lại ngũ phẩm trở lên phải đi, ta vốn không có tư cách đi."



Hoắc Băng nói: "Ồ."



Hắn rũ mắt giống như đang yên lặng tự hỏi cái gì. Minh Thận vừa nhìn thấy ca mình dùng não liền căng thẳng, chỉ lo hắn nhìn thấy được gì từ động thái lớn mấy ngày nay của Ngọc Mân, vì vậy giấu đầu lòi đuôi hỏi: "Ca, huynh không hỏi tại sao đệ lại đi sao?"



"Góp cho đủ số chứ còn có thể thế nào nữa, chỉ với dáng dấp nhỏ bé của đệ đứng ở chỗ đó cũng đã vui tai vui mắt rồi." Hoắc Băng lười biếng nói, "Trong triều có người nào mà

Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phung-chi-lam-nung/2183341/chuong-27.html

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.