Lần săn xuân này tổ chức tổng cộng ba ngày, sau khi Minh Thận xuống xe ngựa thì vẫn luôn đi theo Ngọc Mân.
Ở trước mặt người khác Tiểu công chúa ngược lại vô cùng đoan trang, dáng vẻ kiêu ngạo xinh đẹp như một con khổng tước nhỏ tao nhã. Ở trước mặt người khác nàng cũng không hề che giấu sự ỷ lại cùng yêu thích của mình đối với Minh Thận chút nào, Minh Thận từ từ cảm giác được Hoắc Băng, Ngọc Mân thậm chí bản thân Tiểu công chúa cũng biết nguyên nhân bọn họ ở cùng nhau, nhưng mà chỉ có một mình y là chẳng hay biết gì.
Y lặng lẽ hỏi Ngọc Mân, Ngọc Mân cũng lén lút trả lời y: "Ta đồng ý với hoàng huynh không nói cho huynh, Hoàng tẩu, bởi vì huynh không đoán ra được thì sẽ đi hỏi hoàng huynh, như vậy hoàng huynh mới có lý do nhìn thấy huynh. Nếu như huynh suy nghĩ chậm một chút nữa thì không chừng hoàng huynh có thể gặp huynh vào buổi đó, huynh hiểu không."
Minh Thận: "...."
Ngọc Mân còn hơi nhăn nhó kéo ống tay áo y tới gần: "Còn nữa, ở cùng với Hoàng tẩu thì nữ quan dạy ta đọc sách cũng không cần tới đây, đi cùng với nàng chơi không vui."
Lúc này Minh Thận mới thở phào nhẹ nhõm, yêu thương xoa đầu Tiểu công chúa.
Thời điểm dùng cơm, thiên tử cùng triều thần làm theo Thương khúc thủy pháp* của Ngụy Tấn, bố trí yến hội dọc theo một dòng suối quanh co, tất cả từ thủ phụ nội các xuống tới một tiểu quan nhỏ như hạt vừng giống
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phung-chi-lam-nung/2183333/chuong-31.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.