Mặt mũi của Viêm lớn lên rất giống Thuần Vu Hoàng Dạ,Thái thượng hoàng của Đại Yến. Nghe nói hắn là nam tử có diện mạo tuấn mỹ nhất Đại Yến. Ô Tư Mạn chưa từng nhìn thấy Thuần Vu Hoàng Dạ tuấn tú như thế nào khi hắn hai mươi tuổi, nhưng nhìn tướng mạo Viêm là có thể đoán được một hai phần.
Cho dù là lấy thẩm mỹ của người Tây Lương để đánh giá thì vẻ anh tuấn của Viêm cũng được xếp ở hạng đầu, chính là cái kiểu tuấn tú mà đi một vòng trên phố cũng có thể thu được vô số tâm hồn thiếu nữ.
Ô Tư Mạn bỗng có chút hối hận, quả thật không nên để Viêm tới Doanh trại Đấu Thú.
Lũ gia hỏa nơi đó đều là sắc dục huân tâm, tựa như lang như hổ.
"Viêm, vẫn là bổn vương tốt nhất, đủ hòa nhã lịch sự đúng không?" Gương mặt Ô Tư Mạn mang theo nét tươi cười nhìn Viêm: "Bổn vương đã từng nói sẽ đối xử thật tốt với ngươi, đó chính là lời nói thật lòng."
Từ nhỏ đến lớn hắn chưa từng giặt quần áo cho người khác, cũng chưa bao giờ hầu hạ ai tắm gội. Nếu bây giờ Viêm tỉnh lại, nhất định sẽ cực kỳ cảm động vì điều này, cũng sẽ thay đổi cách nhìn đối với hắn. Chỉ là, trước mắt hắn chưa thể bại lộ thân phận.
Ô Tư Mạn cảm thấy hắn cần phải chọn một thời cơ tuyệt diệu khiến Viêm "không phải hắn không gả" thì mới có thể hiển lộ bản thân. Dù sao những gút mắt giữa hắn cùng Viêm lúc còn ở Đại Yến cũng không phải chỉ một câu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phung-chi-hoa-than/1013752/chuong-28.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.