Edit: Gián cung đình
Beta: RedHorn
Tinh Dịch nhấn mạnh một cái, đem Tiểu Phượng Hoàng ở dưới ngồi dậy đi súc miệng, vừa mới nhổ ra liền bị Tinh Dịch kéo lại về giường vận động - ánh mắt sâu thẳm dây dưa, lời ngọt ngào quấn quýt bên tai, hơi thở ấm áp hòa quyện như làm tan chảy bí mật của người trước mắt, phảng phất như hắn đang khảm một thứ gì đó vào sâu tận cốt nhục của mình.
Tiếng thở dốc mập mờ, ướt át vang lên khắp căn phòng nhỏ.
Red: Có nước luộc thịt kìa, haha....
"Hình như Vi Kiêm lúc này không giống như bình thường." Tiểu Phượng Hoàng ôm lấy vai Tinh Dịch, bị hắn hôn đến không thở nổi, mơ mơ màng màng nghĩ vậy. Ánh sáng trong mắt Tinh Dịch có phần dọa ngươi, nơi đáy mắt không biết vì nhiệt mà hơi phiếm đỏ khiến nửa người trên của hắn có chút tà khí, thoạt nhìn như một bí bảo vô cùng nguy hiểm không thể chạm tới được giấu trong lớp mù sương nhiễm đầy huyết tinh, như tử vong im lặng trên đỉnh núi Phù Lê đầy tuyết chờ đợi vạn năm.
Nhưng bỗng có một con chim ú tuyết trắng vỗ cánh bay tới, mở to đôi mắt đậu đen vô tội, móng vuốt nhỏ cào đi lớp bụi kia, vô tri vô giác không sợ hãi mà kiên quyết đến gần, còn nghiêm túc tuyên bố: Là ta! Đúng là con chim ngốc không biết mình đã chọc đến đại họa sát thân.
Đang trong cơn ý loạn tình mê, Tinh Dịch vẫn nghĩ ước chừng là họa thôi chứ không đại.
Trong đầu Tiểu Phượng Hoàng nghĩ sao liền nói vậy, chính
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phung-chi-beo-phi/1823500/chuong-59.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.