(Khuynh tình = say nắng = phải lòng)
“Đại ca ca! Đại ca ca!” Tay nhỏ bé của đồng tử quào loạn trên người cậu ta, khuôn mặt nhỏ nhắn xinh đẹp vì khóc lóc mà bị nước mắt che kín càng thêm mơ hồ!
Căn nhà lắc lư, phát ra thanh âm chói tai, một mảnh tường xuất hiện vết nứt rất sâu, dễ nhận thấy có dấu hiệu đổ sụp!
Ánh sáng trong con ngươi Đằng Tú rung động, ôm lấy Bạch Mộc, hét lớn một tiếng: “Mau rời khỏi nơi này!” Một bước liền xông ra ngoài, thần khuyển cũng đi theo nhảy ra ngoài cửa!
Đồng tử vừa lôi kéo Tốn Khuê Lang đang hôn mê hướng ra phía ngoài vừa khóc!
Vu nữ rủa một câu: “Đúng là tên vướng víu!” Nắm cổ áo Tốn Khuê Lang, đem cậu mạnh mẽ lôi ra ngoài!
Đồng tử cũng chạy ra theo!
Tốn Khuê Lang bị động tác thô lỗ của ả làm cho tỉnh lại!
Đồng tử vô cùng vui vẻ!
Vu nữ một cước đá vào mặt cậu, ác độc nói: “Loại này đàn ông vô dụng như cậu, còn phải để phụ nữ cứu, không bằng chết quách đi cho rồi!”
“A!” Tốn Khuê Lang đau đớn kêu thảm một tiếng, sau khi bàn chân vu nữ rời đi, trên mặt lưu lại dấu chân hồng hồng, phía trên còn dính bụi đất! Mờ mịt ôm khuôn mặt bị đau, đối với tình huống trước mặt vẫn chưa hoàn toàn rõ ràng, trong miệng oán giận: “Cô mà cũng coi là phụ nữ! Tôi còn chưa thấy qua phụ nữ nào khí lực lớn như vậy!”
“Cậu nói cái gì?” Vu nữ giận tím mặt!
Tốn Khuê Lang sợ đến sắc mặt cũng tái mét!
Căn nhà phát ra
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phung-boi-hoc-truong-di-bat-quy/1309980/chuong-70.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.