Ba!
Bất thình lình, một cái tát hung hăng giáng xuống, rơi trên mặt Bạch Mộc, mặt cậu không chỉ không thay đổi hình dạng, trái lại còn lập tức sưng đỏ lên.
Một tát này là Tôn Nhất dùng linh lực để đánh, đau nhức không gì sánh được, Bạch Mộc ngốc lăng, cảm giác nóng rát từ trên mặt truyền đến.
Tôn Nhất nghiêm mặt, kiềm chế lửa giận, thấp giọng mang chút cảnh cáo: “Sau này, em không được phép nói những câu như hồn phi phách tán! Đi theo anh!” Xoay người hướng biệt thự đi tới!
Trong lòng Bạch Mộc uất ức, lúc này, nói không rõ là quá mức bị thương, hay là tâm tàn ý lạnh, tâm giống như bị khoét rỗng vậy, một chút cũng không cảm thấy muốn khóc.
Cậu an tĩnh bay sau lưng Tôn Nhất.
Tôn Nhất đi vào phòng khách, đối kết đèn chiếu lấp lánh trên bàn, khẩu khí cường ngạnh ra lệnh: “Không được đi vào!” Trực tiếp bước thẳng về phía phòng ngủ!
Bộ dáng hắn thật đáng sợ, Không Thái sợ đến nỗi chỉ dám hé ra cặp mắt, không dám lên tiếng!
Bạch Mộc đồng tình liếc Không Thái trong kết đèn một cái, bất đắc dĩ đi theo vào phòng ngủ.
Cậu vừa bước vào trong, Tôn Nhất liền đưa tay khoá trái cửa, lại đem màn che vừa dày vừa nặng ở từng cửa sổ buông xuống, trong phòng liền tối xuống!
Hắn quyết định, hôm nay phải đi trước biểu ca một bước, đem Bạch Mộc đặt vào lãnh địa của bản thân.
Bạch Mộc không biết mưu tính của học trưởng, thấp thỏm nhìn hắn, trong lòng rất là buồn bực, nhưng lại không dám mở miệng hỏi!
Chuẩn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phung-boi-hoc-truong-di-bat-quy/1309953/chuong-43.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.