Hàn Bách một mình ly khai cửa hàng đang còn tân trang mặt tiền, từ chối dùng ngựa do thị vệ đưa tới, bước chân trên Tả gia lão hạng. Con đường này nhờ Tả thi mà thanh danh đại chấn.
Lão hạng cũng không phải là một cái hẻm nhỏ chật hẹp, nhưng so với đường cái Tần Hoài thì chỉ bằng phân nửa. Nó là một đoạn đường phồn hoa dài chừng nửa dặm. Cửa hàng lấy thư điếm(nhà sách) làm chính, tràn ngập không khí văn hóa thư hương. Người đến nơi đây chủ yếu là người đọc sách.
Vô cùng độc đáo là dọc theo đường, trước mỗi cái cửa hàng đều có một cái hành lang khoảng chừng một trượng, tạo nên một chỗ có thể tránh mưa cho người đi đường. Bước đi trên đó thì phát ra tiếng chân "Bang bang", nghe rất thú vị.
Khoảng trống giữa cửa các cửa tiệm bày bán các loại hàng rong làm cho người qua đường tụ tập dò giá nhốn nháo ầm ĩ, cảnh tượng náo nhiệt.
Bầu không khí trên toàn lão hạng dung hòa sôi động, vô cùng đặc biệt, rất có nét đặc trưng địa phương.
Đã tới kinh sư nhiều ngày, hắn còn là lần đầu tiên nhàn rỗi đi dạo phố như thế này.
Vừa đi ra Tả gia lão hạng, liền thấy chỗ đất trống phía trước tụ tập rất đông người. Thì ra là có nhóm lang trung bán thuốc dạo dùng xiếc khỉ để thu hút người đến mua thuốc.
Hàn Bách thấy con khỉ đó tinh ranh nhanh nhạy, động tác thú vị, nhịn không được dừng chân đứng xem. Nhìn thấy chỗ tuyệt diệu thì như những đứa trẻ xung quanh vỗ tay trầm trồ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phuc-vu-phien-van/3911773/chuong-175.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.