Lần này Chu Nguyên Chương tiếp kiến Hàn Bách ở một địa phương trong Hoàng Thành thâm cung có tên là “Tàng Trân Các”. Tòa Kiến trúc này chia làm bảy tầng không gian trong ngoài. Mỗi một không gian đều có chủ điện và Dực Thiên điện ở hai bên tả hữu, bày trí vô vàn những đồ vật trân quý lớn nhỏ.
Chỗ Chu Nguyên Chương chờ bọn hắn là nơi bày trí những vật dụng trang sức bằng đá và sứ. Từ những đồ sứ tinh xảo cho đến những viên gạch được làm bằng gốm đá từ thời xa xưa, muôn hình muôn vẻ khiến cho người xem muốn hoa cả mắt.
Diếp Tố Đông đưa Hàn Bách đến trước đại môn rồi giao hắn cho hai vị công công dẫn vào.
Khi Hàn Bách ở sau lưng quỳ xuống khấu đầu thì lúc này Chu Nguyên Chương vẫn còn đang say sưa ngắm hơn một trăm bản thạch ấn bày la liệt trên giá, không nhịn được mà than thở: “Loại đá cẩm thạch này vừa trong sáng lại bóng bẩy, chất sắc ôn nhã, so với đá từ trên núi cao và đá hóa thạch thì đẹp hơn một chút.”
Hàn Bách khấu đầu biểu lộ sự đồng ý.
Chu Nguyên Chương quay người lại đối diện hắn nói: “Còn không mau đứng lên.”
Hàn Bách đa tạ long ân rồi mới đứng dậy, hồi phục lại vẻ tươi tỉnh tự nhiên vốn có.
Chu Nguyên Chương vẫy tay ra dấu cho hắn theo tại phía sau, đi đến trước một cái giá bày trí đầy đá Vũ Hoa Đài nói: “Cho dù là nghệ nhân số một trên đời cũng không thể tạo ra được loại hoa văn tinh xảo giống như trên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phuc-vu-phien-van/3911753/chuong-155.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.