Điêu Hạng ngồi bên mép thuyền, một tay ấn trên trán Phong Hành Liệt vẫn đang hôn mê trầm trầm, tay kia đưa ra ba ngón điểm vào ba mạch thốn, quan, xích trên cổ tay hắn.
Cốc Thiến Liên ngồi cạnh Điêu phu nhân và Nam Bà mà tim đập thình thịch.
Điêu Hạng võ công cao hơn Nam Bà, tình trạng thực tế của Phong Hành Liệt có thể đánh lừa Nam Bà song chưa chắc đã qua mắt được Điêu Hạng, Phái chủ của một trong Tam đại tà quật.
Ánh mắt như điện của Điêu Hạng bỗng chuyển sang mặt Cốc Thiến Liên, tinh quang loang loáng.
Cốc Thiến Liên lòng thầm kêu nguy, tim đập dồn dập tưởng sắp bật ra ngoài. Chỉ cần Điêu Hạng khẽ vận chấn lực, Phong Hành Liệt dù có chín mạng cũng phải đi đời!
Điêu Hạng lạnh lùng: “Tiểu cô nương chẳng lẽ không có lòng tin đối với lão phu? Sợ lão phu làm đại ca cô thêm nặng sao?”.
Cốc Thiến Liên thở phào, biết nhịp tim đập loạn của mình không qua được đôi tai của Điêu Hạng, cũng may lão ta đã nghĩ sang chuyện khác, có thể thấy bụng dạ người này hẹp hòi, đầy lòng hiếu thắng.
Nàng vội đáp lại: “Không, không! Tiểu Thanh chỉ sợ nếu lão gia mà nói đại ca đã hết thuốc chữa, e là thiên hạ này chẳng còn ai có thể cứu được đại ca nữa!”.
Điêu Hạng đứng dậy, thần thái trầm ngâm, tay vắt sau lưng, ngẩng đầu nhìn nóc khoang thuyền, chau mày suy nghĩ.
Điêu phu nhân sốt sắng: “Rốt cuộc thì sao rồi?”.
Điêu Hạng không trả lời, quay sang Cốc Thiến Liên: “Lệnh huynh làm sao mà phát bệnh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phuc-vu-phien-van/3911652/chuong-54.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.