Tiếng động khi truyền đến tai của Lãng Phiên Vân chỉ còn vô cùng yếu ớt, nhưng chàng vẫn nhận ra đó là tiếng va chạm giữa hai loại binh khí vọng đến từ bờ nam trống không của đảo. Nếu không phải chàng đang đứng nơi kín gió, cho dù đôi tai có nhạy cảm đến đâu cũng không thể nghe thấy âm thanh thoang thoảng ấy trong những tiếng ầm ầm của sóng vỗ bờ.
Lãng Phiên Vân giật mình, bờ nam Nộ Giao đảo địa thế hiểm trở, chỉ có một vọng lâu quan sát thủy triều. Không biết là ai đã đột nhập lên đảo, ra tay với người của mình mà không để phát ra báo động?
Tiếng giao chiến nhanh chóng lặng đi. Lãng Phiên Vân biết có chuyện chẳng lành, tung người lên, lao vút về phía bờ nam.
Chẳng mấy chốc chàng đã đến nơi, một vọng lâu cao chừng ba trượng đơn độc lặng im, không thấy động tĩnh gì, bốn bề cũng không phát giác thấy bất kỳ âm thanh nào.
Lãng Phiên Vân vận khí nhảy lên, hệt như một con chim đáp nhẹ nhàng xuống vọng lâu. Cảnh tượng đập vào mắt khiến trái tim từ lâu vốn tĩnh lặng của chàng cũng bất giác nổi giận lôi đình. Truyện "Phúc Vũ Phiên Vân "
Ba đệ tử gác lầu của Nộ Giao Bang nằm vật dưới đất, máu tươi nhuốm đỏ vọng đài, hẳn là đã gặp phải độc thủ của kẻ địch.
Chàng lia nhanh mắt nhìn quanh, phát hiện chiếc bàn ở giữa lầu có đặt một phong thư ngay ngắn, một góc phong thư còn được chèn bởi một cái chặn giấy bằng đồng, điêu khắc hoa văn tinh tế.
Trên phong thư viết
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phuc-vu-phien-van/3911638/chuong-40.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.