Bởi vì tuyên chỉ là ở Càn Thanh Môn, tiếp chỉ là Mã Tư Khách, Phú Sát gia còn chưa biết việc này. Mã Tư Khách hốt hoảng trở lại trong phủ, vừa thấy được khuê nữ chính là khóc một trận: ''A mã không có bản lĩnh, buông tha cái mặt già cũng không cầu được ân điển, Hoàng Thượng hắn cho ngươi tứ hôn.'' Bảo Châu sớm biết việc này, nàng không sao cả, nhưng thật ra cả nhà trên dưới như nổ tung. Tháng trước lão gia trở về báo tin vui nói Vạn tuế gia gật đầu, chắc chắn sẽ lược thẻ bài phóng nữ nhi về nhà, hóa ra đều là giả. Mã Tư Khách năm phòng thị thiếp muốn nói lại thôi nhìn hắn, phúc tấn Tác Xước La thị trực tiếp trợn mắt mắng: '' Còn nói là đường đường nhất phẩm đại quan, có chút việc đều làm không xong, ngươi còn làm quan gì nữa? Không bằng nhân lúc còn sớm về hưu. Ta là mỡ heo che tâm mới đem việc này giao cho ngươi! Sớm biết như vậy, ta nên về nhà mẹ đẻ cầu a mã! Ta tâm can a! Bảo Châu của ta!.......... Ngươi nói đi, chỉ hôn cho ai, ngươi nói a!!!!!"
Mã Tư Khách phúc tấn xưa nay đoan trang, lúc này thế nhưng không khác gì người đàn bà đanh đá. Nàng vừa hoảng hốt lại vừa đau lòng, một cái ma ma chạy nhanh cho vỗ vỗ ngực mới không ngất xỉu đi. Bảo Châu cũng tiến tới bên cạnh, hướng về ngạch nương cười cười:''A mã tuy là nhất phẩm đại quan cũng không làm chủ được quyết định của Hoàng Thượng. Ngạch nương, ngài đừng tức giận, muốn ta nói
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phuc-van-bao-chau/2434012/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.