Tô Miểu cuộn tròn đầu gối, ngồi trên ghế sofa với máy tính trong tay để chỉnh sửa hình ảnh.
Chàng trai trong ảnh có các đường nét khuôn mặt đều đặn, đường nét mịn đẹp, hầu như không cần trau chuốt chỉnh sửa.
Tô Miểu chỉ chọn các thông số tông màu nền để bức ảnh trông sáng hơn, sau khi điều chỉnh, cô chọn những tấm đẹp nhất và gửi cho đàn chị của mình.
Vũ Vũ Vũ Vũ Đường: “Muộn như vậy còn chỉnh sửa hình ảnh, vất vả cho em rồi, khai giảng sẽ mời em ăn cơm nhé.”
Miểu: “Được ạ!”
Trì Ưng phía sau cũng không ngừng nghỉ một giây nào, nhìn chằm chằm ấm nước đun sôi, rót vào cốc giữ ấm, sau đó điều chỉnh nhiệt độ điều hòa, lẩm bẩm sao lại không mát, sau đó mở tủ lạnh ra, không có chút đồ ăn nào trong tủ lạnh trống trơn.
Tô Miểu biết anh luôn sống một cuộc sống tốt và tinh tế, vì vậy ở trong ngôi nhà cũ nát của cô, anh nhất định không mấy hứng thú.
Cô cũng không để ý đến anh, anh không ở được ắt sẽ tự rời đi.
“Tôi đi siêu thị mua chút đồ ăn, cậu có cần gì không?”
“Không.” Biểu cảm của cô nhạt nhẽo, giọng điệu thờ ơ.
“Vậy tôi mua đại.”
Trì Ưng đi tới cửa, dường như nghĩ tới cái gì đó, tựa vào tủ giày, lấy điện thoại di động ra.
Tô Miểu không nhịn được bèn quay đầu nhìn anh: “Không phải cậu đi mua đồ sao?”
“Đột nhiên nghĩ đến, nếu như tôi bước ra khỏi cánh cửa này, với
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phuc-ung/2547228/chuong-70.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.