Một con cá vược nhỏ được hấp trong nồi hấp suốt một tiếng, cá hấp nhừ, ngay cả xương cũng mềm nhũn.
Hai người không thể làm gì khác hơn là dùng muỗng múc ăn.
Trên phần cổ mảnh khảnh trắng nõn của Tô Miểu có không ít vết đỏ nhìn thấy mà giật mình, nhắc nhở người đàn ông đối diện vừa mới "Phóng túng" thế nào.
Trì Ưng ăn cá vô cùng dè dặt và lịch sự, nhưng ánh mắt lại không nhịn được mà ngắm nhìn cô, trong mắt còn mang theo sự quyến rũ.
Tô Miểu chạm phải ánh mắt anh, tức giận trợn mắt nhìn anh một cái.
Trì Ưng bỏ thịt cá đã mềm nhừ ở trong muỗng vào chén của cô, rất không đứng đắn hỏi: "Em tới mấy lần."
Tô Miểu không để ý đến anh, cúi đầu ăn cá.
Anh cười khẽ một tiếng, giống như đang nhớ lại: "Tiểu Ưng của chúng ta... thật là tốt."
"Anh có phiền không thế!"
Anh lại bỏ một miếng thịt cá cho cô: "Bồi bổ."
"..."
Một lát sau, Tô Miểu nghiêm túc nhìn anh nói: "Trì Ưng, lần này trở về anh nhất định phải thể hiện tốt một chút."
Anh rất có hứng thú mà học hỏi từ cô: "Ừ, bạn gái dạy anh chút đi, anh phải thể hiện thế nào?"
Thật ra thì Tô Miểu cũng không biết nhiều lắm, chỉ cố gắng nghĩ kế cho anh: "Em không biết anh và ông nội anh sống chung với nhau theo kiểu nào, mấy lần nghe thấy anh nói chuyện điện thoại, thì hình như anh rất lễ phép."
"Đây là chuyện đương nhiên rồi."
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phuc-ung/2547207/chuong-80.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.