Nghiêm Mục thấy vẻ mặt Lục Thừa Dư có chút hoảng hốt, biết y khổ sở, liền cầm lấy tay y, “Vào đi thôi, anh cùng em.”
Lục Thừa Dư hồi thần, cười một tiếng với Nghiêm Mục, cất bước vào phòng. Tuy rằng gia cụ trong phòng đều phủ một lớp bụi, đồng thời có chút cũ kỹ, nhưng từ cách bài trí trong phòng cho thấy đây là một gia đình vô cùng ấm áp, ngay cả góc cạnh của gia cụ đều tận lực tránh các kiểu bén nhọn.
“Khi còn bé cha em vì muốn em có hứng thú học tập, ở mặt bên tường làm một cái kệ, chỉ cần em thi được 100 điểm, sẽ mua một nhân vật hoạt hình mà em thích để lên đó,” Lục Thừa Dư chỉ cái kệ cũ kỹ, phía trên vẫn còn để Tôn Ngộ Không, anh em hồ lô. Y đi tới cái kệ, lấy con rối hồ ly tráng men, chọt đầu con rối một cái, liền thấy đầu hồ ly bắt đầu lắc lư trái phải, y ngắm nghía cười trả về chỗ cũ, nói với Nghiêm Mục sau lưng, “Đi, em dẫn anh đi xem phòng của em trước đây.”
Nghiêm Mục đi theo, sau khi vào phòng của Lục Thừa Dư, hắn liền thấy bài biện trong căn phòng này rất chỉnh tề, một điểm đều nhìn không ra vết tích từng dọn nhà. Nhìn chung quanh gian phòng, hắn trầm mặc chốc lát rồi mới mở miệng nói, “Nơi này rất tốt.”
“Năm đó một nhà em lúc mới dọn vào, cha mẹ đã nói gian phòng này rất thích hợp cho em dùng,” Lục Thừa Dư đẩy cửa sổ ra, để không khí trong phòng lưu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phuc-trach-huu-du/2742127/chuong-70.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.