*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc. 
Lái xe đến nửa đường, bởi vì điện thoại di động vang lên nhiều lần, cuối cùng Nghiêm Mục không thể làm gì khác hơn là tìm một nơi có thể đậu, đem xe ngừng lại, mang tai nghe vô tuyến vào. 
“Trời ơi, Mục ca, cậu mới vừa gọi điện thoại nói sẽ đi, thế nào lại không thấy người?” Thanh âm của Trang Dụ từ điện thoại truyền ra, có vẻ hơi tức giận. 
“Xin lỗi, tụ hội chiều nay mọi người đi đi, chỗ này tớ có một số việc không đi được,” Nghiêm Mục nhìn Lục Thừa Dư bên cạnh, “Ngày mai tớ mời khách.” 
“Được rồi,” Trang Dụ biết Nghiêm gia còn có một số việc chưa xử lí xong, bình thường Nghiêm Mục cũng không phải kiểu rời đi trước mà không báo, vì vậy nói, “Được rồi, để tớ nói với mọi người một tiếng, cậu cẩn thận nhé.” 
“Cảm ơn.” Nghiêm Mục cau mày cúp điện thoại, ngày hôm nay hắn làm sao thế, rời đi trước không nói cho bạn bè, dừng xe cũng không quy củ, lại trực tiếp dừng trước cửa khách sạn, những việc này không giống với tác phong bình thường của hắn. Những hành vi thất lễ này quả thực vi phạm những năm giáo dục hắn đã trải qua. 
Tuy rằng Lục Thừa Dư đã ngà ngà say, nhưng vẫn phát hiện sắc mặt Nghiêm Mục hình như có cái gì không đúng, y bất động thanh sắc dời đường nhìn, có một số thời điểm, con người phải học được chuyện gì 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phuc-trach-huu-du/2742027/chuong-22.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.