Nhất Niệm Vĩnh Hằng - vui lòng không mang đi nơi khác. Nghe truyện ở kênh du tu be Nhất Niệm Vĩnh Hằng để ủng hộ ad nhé.
Hiên Viên Khuyết nắm tay nàng xuất hiện trên đỉnh các ngọn núi.
Trong trời đất chỉ toàn là mưa bụi mịt mù, không nhìn rõ bốn phía.
Xung quanh hai người có một vòng sáng bảo vệ, không một giọt mưa nào rơi trúng người họ.
Trong lòng Nhược Huyên có chút hoảng: "Hiên Viên ca ca, muội nghe nói một đạo thiên lôi cũng có năng lực rung chuyển trời đất, có thật không? Lúc huynh phi thăng trước kia, cảm giác bị thiên lôi đ.á.n.h trúng thế nào?"
Phi thăng thành Thượng tiên phải trải qua chín đạo thiên lôi, nàng sẽ không bị đ.á.n.h thành tro bụi chứ? Hiên Viên Khuyết nắm tay nàng, thản nhiên nói: "Không có cảm giác gì."
Hắn nhìn nàng: "Sợ à?"
Nhược Huyên: "Không sợ! Huynh một ngàn tuổi trực tiếp phi thăng thành Thượng thần phải trải qua 36 đạo thiên lôi mà huynh còn không sợ, muội chỉ phi thăng thành Thượng tiên, có chín đạo thiên lôi cỏn con thì sợ gì?"
Hiên Viên Thần quân năm đó là người duy nhất trực tiếp phi thăng thành Thượng thần mà không qua giai đoạn Thượng tiên. Hắn với tu vi ngàn năm đã trực tiếp gánh 36 đạo thiên lôi, nàng chỉ gánh chín đạo thì có gì đáng sợ?
Hiên Viên Khuyết giúp nàng chỉnh lại tóc và quần áo, "Vậy bắt đầu đi!"
"Ừm." Vẫn sợ chứ, nhưng hai đứa con đều đã phi thăng thành công, lúc chúng phi thăng còn chẳng sợ, nàng làm mẹ mà tỏ ra sợ hãi thì mất mặt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phuc-tinh-nho-chon-dien-vien/5061285/chuong-744.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.