Hiên Viên Khuyết nhìn ra sẽ có chiến sự, không phải bây giờ, cũng không phải một tháng sau, mà là hơn nửa năm nữa, cho nên không vội xuất binh, nhưng cần chuẩn bị trước.
Ngày hôm sau, Hiên Viên Khuyết đề xuất với Hoàng thượng rằng hắn muốn đi tuần tra biên cương.
Hoàng thượng ngạc nhiên: "Hôn sự của con vừa mới định xong, đợi Khâm Thiên Giám chọn được ngày lành là có thể đại hôn, lúc này con đi tuần tra biên cương làm gì? Hay là đợi thành thân xong hẵng đi?"
Đi tuần tra biên cương, hắn cũng chưa nói là đi Nam Cương hay Bắc Cương, còn cả Tây Cương nữa! Đi một vòng cũng phải mất một hai năm, lỡ dở hết cả hôn sự.
Hiên Viên Khuyết: "Không kịp."
Không đi tuần, hắn thậm chí không thể thành thân đúng hạn, đi tuần còn có cơ hội kết thúc chiến sự trước ngày đại hôn.
Hoàng thượng kinh hãi: "Sao lại thế?"
Hiên Viên Khuyết liền nói: "Sau vụ thu hoạch mùa thu năm sau, bốn nước sẽ liên hợp cùng nhau phát binh đ.á.n.h Hiên Viên quốc. Mà trước đó biên cương cũng sẽ không ngừng xảy ra các cuộc giao tranh nhỏ."
Hoàng thượng giật mình đứng dậy.
Hiên Viên Khuyết bồi thêm một câu: "Mấy năm nay binh lính Hiên Viên quốc sống trong an nhàn đã quá lâu rồi."
Chỉ một câu này, Hoàng thượng liền hiểu. Mấy năm nay biên cảnh thái bình, mưa thuận gió hòa, ngân lượng quốc khố sung túc. Hoàng thượng xưa nay thương xót các tướng sĩ trấn thủ biên cương, quân lương và lương thực luôn cấp đủ đầy.
Nhưng gian nan khổ cực thì sinh tồn,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phuc-tinh-nho-chon-dien-vien/5061234/chuong-693.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.