Nhược Huyên tiếp lời: "Đúng vậy, ông trời có mắt, sấm sét ở kinh thành chúng ta còn đặc biệt lợi hại nữa."
Yến Hoàn cũng nhớ đến sấm sét mười hai năm trước: "Muốn nói sấm sét, ta cảm thấy ở huyện Sa Khê vẫn lợi hại hơn."
Nhược Huyên: "Cũng như nhau cả thôi."
Mẹ con Đàm thị liếc nhìn Nhược Huyên, không biết nàng có quan hệ gì với Chu lang, nên không nói gì thêm mà đi thẳng vào trong.
Nhất Niệm Vĩnh Hằng - vui lòng không mang đi nơi khác. Nghe truyện ở kênh du tu be Nhất Niệm Vĩnh Hằng để ủng hộ ad nhé.
Chu phu nhân không hiểu vì sao Nhược Huyên lại tiếp lời người lạ, nhưng bà làm người xưa nay không thẹn với lương tâm, ông trời có nhìn chằm chằm mỗi ngày bà cũng không sợ. Bà cười khoác tay Yến Kiều Kiều nói: "Đi thôi! Chúng ta đi giải xăm."
Mấy người đi đến chỗ giải xăm bên cạnh. Người giải xăm là một vị lão hòa thượng.
Mọi người đặt thẻ tre lên bàn. Trên thẻ tre không có lời xăm, chỉ ghi số thứ tự của quẻ xăm.
Lão hòa thượng lần lượt nhìn qua, lại ngẩng đầu nhìn Nhược Huyên một cái, rồi mới nhìn về phía bọn họ: "Cầu cái gì?"
Chu phu nhân chỉ vào thẻ xăm của Chu Luật Đông: "Nhân duyên."
Lão hòa thượng phán: "Nhân duyên trời định, việc tốt thường gian nan."
Chu phu nhân cười tươi: "Cảm ơn sư phụ, sư phụ giải chuẩn quá! Còn thẻ này ta cầu gia vận."
Chẳng phải là việc tốt thường gian nan sao? May mắn là mọi chuyện đều đã qua! Giờ chỉ còn lại nhân duyên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phuc-tinh-nho-chon-dien-vien/5060781/chuong-653.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.