Nhất Niệm Vĩnh Hằng - vui lòng không mang đi nơi khác. Nghe truyện ở kênh du tu be Nhất Niệm Vĩnh Hằng để ủng hộ ad nhé.
Đóa hoa này chỉ biết làm mấy chuyện ngốc nghếch, nhìn xem Hiên Viên Khuyết bây giờ ngu ngốc đến mức nào là biết.
Con ch.ó trắng nhỏ Ma Tôn lại khinh bỉ liếc Hiên Viên Khuyết một cái: Thế mà vì muốn đóa hoa này học chút gì đó, hắn lại chịu ngồi học cùng nàng ta. Thể diện của Tiên giới bị hắn vứt sạch rồi. Đi học? Đường đường là Ma Tôn như hắn mà cần đi học sao? Đừng có sỉ nhục hắn! Sau này trở về Ma giới, mặt mũi hắn biết để đâu? Ma Tôn mặc kệ đóa hoa ngốc nghếch kia, hắn nhảy lên bản thể của mình, bắt đầu tu luyện. Hai linh hồn ở gần nhau tu luyện, thực lực sẽ tăng nhanh hơn một chút. Quá không dễ dàng, tám năm rồi, cuối cùng cũng gom được hai linh hồn lại với nhau.
Nhược Huyên âm thầm đáp lại một câu: "Ồ."
Vốn dĩ nàng còn định vận chuyển cả thân xác con lợn của Ma Tôn đến kinh thành, hôm nào g.i.ế.c thịt, linh hồn ở gần bản thể một chút, biết đâu Ma Tôn có cách đưa linh hồn trở về. Nhưng giờ Ma Tôn bảo nàng đừng xen vào việc của người khác, vậy thì nàng mặc kệ.
Thật quá tốt! Nàng lại tiết kiệm được một khoản tiền! Vận chuyển một con lợn từ huyện Sa Khê đến kinh thành, tiền phí vận chuyển cũng đủ mua một con lợn ở kinh thành rồi!
Nhược Huyên nhìn Hiên Viên Khuyết: "Hiên Viên ca ca, chúng ta
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phuc-tinh-nho-chon-dien-vien/5059465/chuong-625.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.